MÓNG BĂNG CÓ BỐ TRÍ THÉP LỚP TRÊN CHO BẢN MÓNG?

Móng băng có bố trí thép lớp trên cho bản móng không? Cùng tìm hiểu quan điểm thiết kế móng băng, để tìm câu trả lời. Tìm hiểu ngay! “Ăn để …

TÍNH CHIỀU DÀI NỐI THÉP – THEO TCVN 5574:2018 – EXCEL 80

Tính chiều dài nối thép – theo TCVN 5574:2018 cần những thông số gì? Những điểm cần chú ý khi tính toán chiều dài nối thép? Tìm hiểu ngay! Trong cuộc …

CHỌN COMBO NÀO ĐỂ TÍNH SỐ LƯỢNG CỌC TRONG ĐÀI?

Chọn Combo nào để tính số lượng cọc trong đài? Căn cứ vào đâu, để ta áp dụng Combo đó để tìm ra số lượng cọc? Tìm hiểu ngay! “Đi tìm …

malaysia

Chào tất cả các bạn!

Trong cuộc đời thì niềm vui và nỗi buồn luôn xen kẽ với nhau và luôn song hành trong mỗi con người chúng ta. Niềm vui thường qua mau và chóng tàn chỉ có nỗi buồn thì cứ lưu lại mãi cho đến tận cuối con đường chúng ta đi. Đời sẽ đau khi tình đã đậm, niềm vui càng lớn thì khi qua đi sẽ để lại cho chúng ta một khoảng trống càng rộng phải không các bạn?

Hôm nay mình chia sẻ với các bạn một niềm vui lớn cho đến bây giờ vẫn để lại một khoảng trống thật sự lớn trong lòng mình. Không phải là sự ra đi của những người thân trong gia đình, cũng không phải là những cuộc chia tay đầy nước mắt là chính là sự cách xa của tôi với hai người cháu cũng là hai người bạn thân thiết của tôi khi làm việc và sinh sống tại mảnh đất Sài Gòn.

Để mình kể sơ lược một chút về hai người cháu của mình nhé. Một người tên THANH là đứa em còn PHƯƠNG THẢO là người chị cả hai đều là cháu gái của tôi. Tuy là xưng hô là cậu và cháu nhưng thật sự thì hai đứa chênh lệch tuổi với tôi chẳng bao nhiêu cả. Người chị Phương Thảo còn lớn hơn mình một tuổi còn người em nhỏ hơn mình hai tuổi. Chúng tôi đều sinh ra và lớn lên trên mảnh đất “Đầy nắng và thừa gió” thuộc tỉnh Ninh Thuận. Ba tôi là người con thứ tám trong gia đình nội còn ngoại của hai người cháu là con của cô Hai nên cách biệt về tuổi tác không chênh lệch nhiều và cũng chính vì thế mà hầu như ai cũng ngạc nhiên khi thấy xưng hô giữa chúng tôi là cậu cháu cả.

Tuy cùng sinh sống chung quê và là họ hàng của nhau nhưng chỉ khi vào sống trong này thì chúng tôi mới bắt đầu chơi thân với nhau. Sống và làm việc nới đất khách quê người để kiếm được những người bạn thật sự thật là quý biết bao. Nhớ những buổi tổ chức nấu ăn, hay đi ăn ngoài, đi xem phim, đi du lịch cùng nhau,… thật sự mang lại cho tôi nhiều cảm xúc khó nói nên lời được.

Từ ngày vào Sài gòn học và đi làm tôi chẳng biết đi đâu ngoài việc học và đi làm kiếm tiền thì chính hai người bạn này đã dẫn tôi đi những ngã rẽ thú vị của cuộc sống mà bấy lâu nay tôi không biết được.

Cuộc sống mà đâu chỉ cò những niềm vui cùng nhau đôi khi cũng có lúc cải vã nữa chứ, lúc đó cũng giận nhau cả nửa tháng mới nói chuyện lại được bình thường. Các bạn biết không lúc trước tôi cũng hơi bảo thủ và nóng tính lắm. Tôi khá khó chịu khi phải chờ ai lâu lắm nên có lần rủ đi ăn mà chờ lâu quá tôi bỏ đi về nhà luôn. Nghĩ lại những cảnh đó đôi khi tôi thấy mình thật trẻ con,,,haha.

Nhưng có những lần đúng là không thể không nổi giận được nhưng không hiểu sao mà buổi đó mình HIỀN NHƯ MA SƠ vậy. Hẹn nhau  đi ăn cơm gà quán TÚ XƯƠNG lúc 18h30 mà tôi đến sớm đợi mãi đến 19h20 mới thấy xuất hiện, chủ quán còn tưởng tôi hẹn người yêu mà không đến nữa chứ. Thật là chuyện khôi hài giữa đời thường.

Tuy là hai chị em  nhưng tính tình hơi khác biệt nhau chút. Thanh thì hoạt bát thích ngoại giao, ít làm việc nhà nhưng một khi đã làm thì rất ngăn nắp nhé các bạn và đặc biệt có tính quyết đoán và giao tiếp rất tốt với mọi người thường là quên sư cho mình nhờ khả năng đoán tâm lý người lạ rất tốt. Cô bé này thích khoa học, luôn học hỏi cái mới và thích xem vận mệnh chỉ tay của người và mình cũng học được một số thứ từ cô cháu đáng yêu náy.

Còn cô chị thì hơi hướng nội chút. Tính hơi kỹ lưỡng ít giao tiếp với mọi người nhưng rất được trong việc đảm đang công việc gia đình và nấu ăn rất ngon các bạn. Mình hay qua chơi là vì nghiền những món của cô chị này trổ tài đấy. Ôi nhắc đến làm tôi nghĩ ngay đến món bánh tráng hay mà hai cô nàng này hay làm vào mỗi dịp cuối tuần. Mình từ không thích ăn cũng dần dần thành FAN cuồng của món này. Nhắc đến mới nhớ còn các món ốc huyền thoại nữa chứ từ việc khám phá các quán ốc nổi tiếng Sài Gòn cuối cùng quyết định tự chế biến luôn. Ngon hết xảy các bạn như: Ốc cà na xào tỏi, Hào nướng phô-mai, càng nghẹ rang me,, nghêu hấp xả,…Kể thôi bụng đã thấy thèm lại rồi.

Khi cuộc đời mãi vui thì thởi gian trôi qua cũng rất nhanh 5 năm từ 2011 đến 2016 không quá dài nhưng cũng phải ngắn. Đầu năm 2016 thì gia đình cháu tôi nhận được thư bảo lãnh qua Mỹ định cư nước ngoài, hai cháu tôi mừng lắm vì đó là niềm khao khát từ thuở nhỏ và giờ đây đã trở thành hiện thực. Có lẽ chỉ có tôi là buồn nhất ngoài mặt thì luôn tươi cười chúc mừng nhưng trong tâm tôi thì buồn lắm các bạn vì tôi đã ngày tạm biệt đã gần kề.

Trước những ngày vào dịp cuối tuần vào thứ 7 và chủ nhật mọi người rủ nhau tồ chức ăn uống để tận hưởng những kỉ niệm cùng nhau sau cùng nhưng càng vui thì càng buồn. Rồi việc gì đến cũng phải đến. Tháng 04/2016 tiễn đưa gia đình hai đứa cháu hai người bạn thân nhất trong mảnh đất Sài gòn tại sân bay TÂN SƠN NHẤT vẫn cười đùa như lần nào nhưng khi ra về không biết TẠI SAO tôi lại khóc đó là một điều ít khi xảy ra với tôi, một người luôn cười và nghiêm túc trong công việc. Có lẽ vì giờ đây tôi đã biết thế nào gọi là BUỒN khi 2 người bạn đã trở thành NGÔI SAO BAY để lại một mình tôi nơi đây.

 Tuy vẫn còn giữ liên lạc với nhau nhưng khoảng cách địa lý và thời gian khác biệt những cuộc nói chuyện cũng thưa dần nhưng tôi hi vọng một ngày nào đó sẽ gặp lại hai người bạn thân trong cuộc đời của tôi. Các bạn không cần về VIỆT NAM thăm tôi đâu mà hãy cứ ở đó và tôi sẽ đến. Nếu hai đứa có tình cờ xem được bài viết này thì hãy nhớ vẫn có một người bạn vẫn ở nơi đây và luôn nhớ về những kỷ niệm đẹp mà chúng ta đã từng có nhé.

“HÃY VUI LÊN CHO ĐỜI THÊM MÀU SẮC, BỞI SẮC MÀU DO CHÍNH TA TẠO RA”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *